🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

'Ngươi thấy không, chúng ta thích đi xin cơm thật đấy.'

Ngôn Khanh không ngờ lời nhận xét nhảm nhí của mình ở sông Hắc Thủy lại có thể được Tạ Thức Y ghi nhớ đến tận bây giờ. Y thầm oán: Yêu Yêu thật là nhỏ nhen, thù dai thế này cơ hả?

Ngôn Khanh: "Ta hỏi thật đấy."

Tạ Thức Y: "Được."

Ngôn Khanh ngỡ ngàng: "Ngươi đáp ta mỗi chữ 'được'?"

Tạ Thức Y cười nhẹ: "Ngươi muốn ta đáp cái gì?"

Ngôn Khanh: "... Thôi quên đi." Quả nhiên Tạ Thức Y hoàn toàn không có ấn tượng gì với bát cháo ngày thơ ấu. Vậy "Tình yểm" rốt cuộc là cái quái gì?

Sau khi trở lại đỉnh Ngọc Thanh, Ngôn Khanh báo một tiếng với Tạ Thức Y rồi chạy đến rừng mơ chọn một khúc gỗ. Mục đích cần vũ khí của y chẳng qua là để che mắt người ngoài mà thôi, mà nếu đã vậy thì tự làm còn hơn bỏ tiền ra vô ích.





"Mấy cây này của ngươi được chặt thật đấy chứ?" Nhìn rừng mơ giữa biển tuyết, Ngôn Khanh tò mò hỏi.

Tạ Thức Y bình thản đáp: "Tùy ngươi."

Ngôn Khanh: "Vậy ta chặt đấy nhé."

Y có thể nhận ra cánh rừng mơ rậm rạp trên đỉnh Ngọc Thanh có bố trí trận pháp, chạm vào dù chỉ một thân cây cũng có thể gặp nguy hiểm này chất chồng nguy hiểm khác. Tuy nhiên dõi mắt khắp toàn bộ tông Vong Tình, thì quả thực không có cây nào hợp đẽo làm kiếm như cây mơ ở đỉnh Ngọc Thanh.

Ngôn Khanh đang kỳ nguyên anh, đốn đổ một cây và vót thành một thanh kiếm thô sơ không phải chuyện khó nhằn. Đặt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/917820/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.