Tông môn đặc biệt chuẩn bị thuyền mây cho bọn họ. 
Các đệ tử mới vào tông tuổi đời còn non nớt nên lần đầu xuống núi làm họ phấn khởi vô cùng, cứ mải miết quấn lấy Hoành Bạch mà hỏi này hỏi nọ. 
"Trưởng lão trưởng lão, ma chủng lần này trông ra làm sao thế?" 
"Trưởng lão trưởng lão, lần này chúng ta phải đi bao nhiêu ngày vậy?" 
Tròng đen của Hoành Bạch lại lật ngược lên trời, cậu ta tức giận: "Trông ra làm sao tự các ngươi không có mắt nhìn hả? Đi bao nhiêu ngày không phải hoàn toàn phụ thuộc vào các ngươi sao? Hỏi ta làm gì?" 
Không hề có chút kiên nhẫn nào đối với đám nhóc con này, Hoành Bạch xách từng tên lên thuyền một. 
Đường đường là tu sĩ đại thừa như cậu ta mà Tông chủ lại chê tính tình nóng nảy, rồi bảo cậu ta phải đến học đường tôi luyện một năm! Chẳng phải chỉ hơi nhỏ tuổi chút thôi sao! Làm trễ hết cả thời gian của cậu ta! 
Hoành Bạch nói vẻ không đếm xỉa: "Chỉ là một ma chủng phàm tục, thế này mà các ngươi cũng không giải quyết được thì nhảy thẳng xuống từ thềm chín nghìn chín trăm bậc được rồi." 
Các đệ tử ủ rũ nói: "Ò." 
Sau đó Hoành Bạch toan trở về, ai ngờ vừa mới xoay người, bả vai đã bị người nào đó khoác lấy. 
Thế rồi cậu ta nghe được một giọng nói cà chớn: "Trưởng lão Hoành Bạch, lần này chúng ta có sư huynh sư tỷ dẫn đội không ấy nhỉ?" 
Hoành Bạch nổi cả gân xanh, giờ cứ nghe thấy giọng Ngôn Khanh là cậu ta lại bực tức: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/917806/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.