Ngôn Khanh: "..." 
Ha! Quả là làm khó ngươi khi phải hạ mình xem ta làm trò lâu như vậy. 
Mà đến mức đấy cơ à? Diễn kém thì chê kém là được, sao còn phải so sánh để vùi dập người ta thêm làm gì! 
Ngôn Khanh cười ha ha đầy nhạt nhẽo. 
Tuy nhiên nhớ đến biểu cảm thật giả khó phân của Kính Như Ngọc, rồi đối chiếu với màn biểu diễn của mình thì Ngôn Khanh lại chỉ biết im lặng. 
Ôm chiếc lồng, y lúng túng chuyển chủ đề: "Ngươi vào bí cảnh làm gì?" 
Tạ Thức Y đáp: "Tìm manh mối liên quan đến nhà họ Tần." 
Ngôn Khanh: "Nhà họ Tần?" 
Tạ Thức Y gật đầu: "Ừ. Nhà họ tần trên núi Mai châu Tử Kim, chuyện phượng hoàng hẳn do họ gây nên." 
Ngôn Khanh nhắc nhở: "Trong người ma chủng phượng hoàng này có thuật ngự yểm." 
Tạ Thức Y: "Ừ." 
Ngôn Khanh: "Ta nghi nhà họ Tần có dính líu tới Ma vực." 
Tạ Thức Y: "Ừ." 
Một chiếc lá phong xanh thong dong đáp xuống vẽ ra một khoảng im lặng kéo dài. 
Tay chạm lên chiếc lồng, Ngôn Khanh có chút ngẩn ngơ. Sau khi tán gẫu những chuyện tưởng như quan trọng mà lại không mấy liên quan này thì y không biết nói gì thêm nữa. 
Thế nên y chỉ biết bồn chồn xoa cánh Bất Đắc Chí với tầm mắt thả lơ đãng phía rừng phong trước mặt. 
Đời trước sau khi chia biệt với Tạ Thức Y tại Cõi lạc của Thần, dường như giữa hai người đã xuất hiện thêm một tấm bình phong ngăn cách, ngăn những năm tháng cãi nhau nhưng thân mật để mà biến họ thành hai người dưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-thoi-tien-ton-con-nien-thieu/244197/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.