Bởi vì lúc trước đã cùng trong nhà nói qua, sợ người nhà đợi lâu nên Cố Vô Ưu liền để một ít nha hoàn, bà tử ở lại, còn hộ vệ thì hộ tống xe ngựa về Quốc công phủ trước, báo lại cho người nhà khi nào gió tuyết ngừng nàng mới trở về.
Vậy nên những người khác liền cùng nàng một đường đi vào chùa ngồi nghỉ tạm.
Có lẽ là bởi vì hôm nay gió tuyết quá lớn nên ngôi chùa này ngày thường nghi ngút khói hương nay lại không thấy bóng dáng khách hành hương nào, chỉ có vài tăng nhân mặc áo tơi đang ở trước cửa cầm chổi quét tuyết, nhìn thấy một đoàn lớn của họ tiến vào đều có chút sửng sốt. ?hanh mà không có quảng cáo, chờ gì tìm nga? ﹟ ?R ÙM?RU?Ệ?.V? ﹟
Bạch Lộ cầm dù tiến lên nói qua lý do đến.
Sau đó có một tăng nhân buông chổi trong tay đi đến trước mặt Cố Vô Ưu, chắp tay hành lễ: "Thí chủ, mời đi theo tiểu tăng."
Cố Vô Ưu gật đầu thời điểm đi vào nàng còn ngửa đầu nhìn thoáng qua biển hiệu mạ vàng ba chữ "Chùa Kim Đài" không biết nghĩ đến gì khóe miệng cong nhẹ.
Bạch Lộ thấy lạ nên khi đỡ nàng đi vào hỏi: "Tiểu thư trước kia chưa từng tới đây tại sao nhìn có vẻ......" Nàng nhớ lại ánh mắt và nụ cười của Cố Vô Ưu lúc trước, ngữ điệu hơi kỳ lạ rặn hai chữ: "Hoài niệm?"
"Đại khái ——"
Cố Vô Ưu cười cười: "Trong mơ đã đến đây."
Hồng Sương phụt cười ra tiếng, nàng cong mắt cười nói: "Tiểu thư hiện giờ càng ngày càng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-thoi-nien-thieu-cua-phu-quan/245977/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.