Cái tết năm nay rất được nhà họ Quan coi trọng, Dương Tú Thúy không chỉ cho phép cả nhà ăn bột mì, mà cả thịt heo cũng nhiều hơn mọi năm một ít.
Bọn nhỏ như Quan Thái Minh thấy có thịt ăn là hớn hở, cả ngày canh ngoài phòng bếp, mong đến lúc Dương Tú Thúy không có mặt, mẹ mình có thể lén cho ăn một miếng thịt. Dĩ nhiên là ai lo con người nấy, ngay cả người vốn thành thật như Triệu Tú Liên cũng biết học hai chị dâu trộm thịt cho con mình ăn.
Tất nhiên không ai dư hơi quan tâm hai đứa nhỏ không có mẹ, Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc.
Quan Viễn chẳng thèm khát gì mớ thịt ít ỏi của bọn họ. Gần đây Quan Viễn luôn tìm cơ hội lấy đồ ăn từ trong không gian ra cho Triệu Thanh Cốc và cậu ăn. Nhờ đó, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, trên mặt hai người đã có chút thịt.
Quan Viễn vốn có khuôn mặt đáng yêu, nay được bổ sung dinh dưỡng, đã trở nên càng đáng yêu hơn với khuôn mặt thanh tú, mũi cao miệng nhỏ, môi hồng răng trắng cười lên còn lấp ló hai lúm đồng tiền. Bởi vậy, Triệu Thanh Cốc càng thêm yêu thương che chở, đi đâu cũng nhìn chằm chằm, sợ hở ra một tí là Quan Viễn lại bị người bắt nạt.
Buổi tối tất niên, Dương Phi Phương cho con trai Quan Dư ăn no xong mới bắt đầu ăn cơm. Quan Dư vốn rất lỳ, cộng thêm trẻ con tuy không hiểu đúng sai nhưng có trực giác vô cùng nhạy bén, biết chờ mỗi khi Triệu Thanh Cốc ra đồng, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-nhung-nam-80/68593/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.