“Hai người nghe thấy không? Tên nhà quê đó dám nói như vậy! Tức chết tôi rồi…” theo sau là một đống câu thô tục bằng tiếng Anh.
Triệu Thanh Cốc ra thẳng cổng trường gặp tài xế chờ sẵn, vội vàng chạy đi đón Quan Viễn.
Quan Viễn đã đứng chờ trước cổng trường hồi lâu, duỗi cổ nhìn ngó xung quanh, thấy xe Triệu Thanh Cốc tới hai mắt lập tức sáng lên.
Triệu Thanh Cốc mở cửa xe, Quan Viễn nhanh chóng chạy lại chui vào.
Triệu Thanh Cốc sờ bụng Quan Viễn, hỏi, “Đói bụng rồi đúng không?”
Quan Viễn lắc đầu, “Dạ không! Sao anh tới trễ vậy? Chẳng phải đã nói khoảng bốn giờ sao?”
Mắt Triệu Thanh Cốc thoáng qua vẻ chán ghét, “Gặp được một con ruồi khiến người tan khó chịu.” Quan Viễn nghe vậy cũng không hỏi nhiều.
Về tới nhà, Triệu Thanh Cốc lập tức vào bếp nấu cơm, Quan Viễn ở bên cạnh phụ. Xong xuôi, hai người lại ngọt ngào ăn một bữa cơm. Sau đó Triệu Thanh Cốc xử lý chuyện công ty, Quan Viễn ở bên cạnh nghĩ mẫu thiết kế mới cho bộ sưu tập thời trang mùa thu. Hai người ai làm chuyện nấy nhưng vẫn có một sự ăn ý khó nói thành lời.
Kế hoạch thành lập công ty truyền thông đã bắt đầu triển khai, Triệu Thanh Cốc quyết định đặt tên công ty là ‘Truyền Thông Cốc Viễn’, độc lập với Viễn Cốc. Bởi vậy giai đoạn mới nhập học, trừ lên lớp, hầu như không thấy bóng dáng anh xuất hiện ở trường. Các bạn cùng lớp đều cảm thấy Triệu Thanh Cốc đúng là xuất quỷ nhập thần, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-nhung-nam-80/2280798/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.