Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt đã tới kỳ thi cuối năm cấp hai của Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc. Ngoài cửa trường Nhất Trung đứng đầy phụ huynh chờ con cháu thi ra dưới ánh nắng chang chang. Có cha mẹ lo lắng tới mức chắp tay trước ngực không ngừng cầu nguyện cho con mình phát huy tốt.
“Reng, reng…” Một hồi chuông dài vang lên, cổng trường Nhất Trung mở ra.
“Ra rồi, ra rồi!”
Cổng trường vừa mở, thí sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Các phụ huynh nhanh chóng tiến lên đón con cháu.
Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc đi ra cuối cùng. Mấy bạn quen thấy hai người lập tức xông lại dò đáp án, chẳng mấy chốc đã tụ thành một đám đông, thỉnh thoảng lại có tiếng hét lên.
Một phụ huynh thấy thấy vậy kéo vị phụ huynh đứng bên cạnh hỏi, “Sao bọn nhỏ lại bu hai đứa bé kia dữ vậy?”
“Anh không biết hai đứa nó à? Biết Viễn Cốc không?” Vị phụ huynh bị hỏi nói với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
“Ở đây ai mà không biết Viễn Cốc chứ! Hiện tại Thịt Kho Viễn Cốc và Thời Trang Viễn Cốc đã nổi tiếng khắp cả nước, tôi muốn mua cho con trai một bộ đồ của Viễn Cốc còn phải xếp hàng đợi đây này!”
“Biết thì được rồi. Hai đứa bé kia chính là chủ của Viễn Cốc đấy!”
“Cái gì?!” Người kia kinh ngạc kêu to.
Ở huyện Vân Sơn này, có thể có người không biết chủ tịch huyện là ai, nhưng tuyệt đối không ai không biết tên ông chủ của Viễn Cốc, một là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-nhung-nam-80/2280775/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.