Là tay của Tần Dục Minh.
Tôi không dám tin, vội vã quay đầu lại, ngay cả trong bóng tối thế này tôi vẫn có thể nhận ra đúng là anh, hai mắt nhắm chặt, hai hàng lông mày cau lại, nằm ngửa mà ngủ, một tay bị tôi nắm thật chặt.
Tôi không nhịn được nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, ba giờ sáng. Tôi chỉ có thể ngơ ngẩn nhìn những đường nét gương mặt anh mơ hồ hiện ra trong bóng tối, hoàn toàn sững sờ.
Không biết có phải do tôi làm ồn hay không, Tần Dục Minh cũng tỉnh dậy. Anh hơi mờ mịt, trước tiên nghiêng người sang liếc nhìn tôi một cái, cau mày hỏi: “Sao lại tỉnh rồi?”
Anh tiện tay muốn ôm tôi vào ngực, giống như anh đã từng làm nhiều lần. Nhưng lần này tôi vươn tay chống vào ngực anh đẩy ra, “Sao anh lại về nhà?” Tôi hỏi.
Anh ấy hơi kinh ngạc, “Em không muốn anh về?”
Trong chốc lát tôi không biết tâm trạng mình bây giờ như thế nào nữa, chỉ biết ngây ngốc nhìn, chờ đến khi tôi phản ứng lại, cả người đã rơi vào lòng anh, đầu chôn sâu trong cổ anh, cho dù anh hỏi thế nào, cũng không muốn trả lời.
Chẳng biết là ai bắt đầu trước, nói chung chờ tới lúc tôi định thần lại, hai người đã hoàn toàn quấn lấy nhau thành một, anh dùng lực hôn tôi, một chân lật qua đè lên người tôi, đặt tôi dưới thân, tôi bị anh giữ chặt không thể động đậy, chỉ có thể một mực chịu đựng.
Tay anh rất nóng, xoa xoa khắp nơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ngot-ngao-hoi-cam/2399303/chuong-1-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.