Tôi đứng trước cửa phòng làm việc ở nhà của Tần Dục Minh, bây giờ cánh cửa này đang đóng, nhưng chỉ cần tôi vươn tay cầm lấy tay vặn thì vẫn có thể mở nó ra dễ dàng, sau khi đi vào sẽ nhìn thấy những tấm ảnh của tôi được Tần Dục Minh lưu giữ.
Nhưng lúc này một chút hứng thú tôi cũng không có. Tôi đã không còn muốn dựa vào những tấm ảnh đó để nhìn thấy thứ tình yêu chắp vá của anh, lần đầu tiên tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi với tình cảm này.
Đúng như tôi nghĩ, tối rồi Tần Dục Minh vẫn chưa về, không nhắn tin không gọi điện, không gì cả. Tôi biết giờ này anh hoặc là bận làm việc, hoặc mà bận mây mưa với Lâm Hằng, nói chung không cần biết tại sao, tóm lại là bây giờ anh đang rất bận.
Còn tôi thì co ro trên ghế sopha nghe bản Chi Mai kia, tới đèn cũng không muốn bật.
Con người khi gặp khó khăn trong chuyện tình cảm, nếu như không nghĩ về lúc chia tay thì cũng là nghĩ về lúc hai người bắt đầu yêu nhau.
Khi tôi và Tần Dục Minh bắt đầu, hay nói đúng hơn, khi chúng tôi bắt đầu quan hệ (tình dục) với nhau là vào một thời điểm sai lầm. Không có hoàn cảnh lãng mạn nào, nói về chất xúc tác, chỉ sợ cũng là vì chầu rượu chúng tôi uống trước khi ngủ mà thôi.
Đó là vào khoảng hai tháng sau kể từ lần tôi nhìn thấy Tần Dục Minh và bạn trai của anh, hôm đó thời tiết cực kỳ đẹp, ánh mặt trời rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ngot-ngao-hoi-cam/2399293/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.