*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Tín Hồng là một tay đua xe.
Nếu nói chính xác hơn, cậu ta là tay đua F1. Bình thường một phần thời gian cậu ta tập trung vào thi đấu ở khắp nơi trên thế giới, phần lớn hơn thì dành cho huấn luyện, con người cậu ta cũng giống như cách cậu ta lái xe, xoẹt cái ngang qua khó có thể giữ lại.
Đua xe F1
Cho nên nhìn thấy cậu ta ở đây tôi rất kinh ngạc, tôi có để ý tới lịch thi đấu F1, hiện giờ cậu ta không nên xuất hiện ở đây mà phải luyện tập ở bãi xe mới đúng — cậu ta và đội xe của mình sắp có giải đấu rồi.
“Không có chuyện gì, tôi ngồi chuyến bay đêm nay.” Thiên Tín Hồng nhìn ra được câu hỏi của tôi liền cười cười, vẫn là nụ cười xán lạn kia, “Hôm nay tôi đồng ý tham gia một chương trình, đi liền đây.”
Tôi hơi gật đầu, kích động vừa qua tôi lại bắt đầu nghĩ về việc kia, Thiên Tín Hồng vỗ tôi một cái, “Nếu như cậu còn có việc thì lần sau chúng ta lại nói.”
Tuy rằng có hơi đắng lòng, dù sao cũng là bạn bè lâu ngày không gặp mà nói chưa được mấy câu đã phải tạm biệt, nhưng dường như cậu ta cũng không để ý mấy, khoát khoát tay rồi đi mất.
Đoàn người tản ra, vừa không khéo nhìn thấy Ngô Tranh lẫn trong đám người lộn xộn, may mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ngot-ngao-hoi-cam/2399272/chuong-3-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.