Ngày nhận kết quả kiểm tra tôi không có kế hoạch gì, vừa hay Tần Dục Minh lại có công việc nên liền nói với anh muốn cùng nhau đi lấy, tôi không muốn để mình anh đối mặt với thứ đã dày vò cả hai chúng tôi rất lâu kia, kiên trì muốn đi cùng, cuối cùng anh không khuyên được tôi nên đành đồng ý.
Thế là cùng nhau ra ngoài, anh làm việc còn tôi đứng gần đó xem.
Bởi vì việc lần trước để lại ấn tượng không tốt cho cả anh và tôi nên hôm nay lúc ra cửa tôi có hơi lo lắng. Từ sau khi nói ra mọi thứ anh ấy lại khôi phục bộ dáng lạnh nhạt không thèm để ý đến những chuyện xung quanh, vậy mà thấy hai tay tôi đang nắm chặt liền vươn tay qua cầm lấy đưa lên môi hôn khẽ.
Chẳng biết vì sao lo lắng trong lòng tôi vì những hành động yên lặng này mà biến mất, tôi bình tĩnh lại, thỉnh thoảng tán gẫu vài câu với anh, cho dù im lặng cũng thấy tự nhiên.
Ngày hôm nay rất thuận lợi, không hề gặp sự cố nào. Tai mắt của Lâm Hằng đã sớm bị đuổi việc, những người khác cũng rất dễ ở chung.
Lúc làm việc Tần Dục Minh rất tập trung, một thời gian dài không chú ý gì đến tôi khiến tôi bất giác cảm thấy cô đơn.
Vì lần trước tâm trạng ngổn ngang nên không kịp nhìn kỹ dáng vẻ anh khi làm việc, hôm nay tới xem mới thấy thật là tổn thất lớn. Dưới cái nhìn của tôi, mọi cử động lúc này của Tần Dục Minh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ngot-ngao-hoi-cam/2399251/chuong-4-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.