Ngủ đến giữa đêm, An Nhiên tỉnh lại vì trước ngực bỗng nóng rát bất thường, chung quanh giường cũng mờ mịt sương khói.
Cô quờ quạng xem điện thoại, vừa đúng mười hai giờ. Như vậy, cô chỉ mới ngủ được một tiếng đồng hồ. Có lẽ do buổi trưa cô đã được đánh một giấc ngon lành nên bây giờ cũng không quá mệt.
Lại nói tửu lượng của cô cũng tốt thật, đúng là hổ phụ sinh hổ nữ.
An Nhiên nhìn chiếc ba lô bên cạnh giường, bên trong đã chuẩn bị một số thực phẩm, thuốc men, nước uống và đồ vật linh tinh. Cô định lần này sẽ đi xa hơn, khám phá vùng đất mới nhiều hơn một chút. Hiện tại đã có ít kinh nghiệm, An Nhiên không còn sợ hãi như trước, cô thay đổi quần áo rồi khoát ba lô chuẩn bị đi khám phá miền đất mới.
Giường của An Nhiên là giường đơn, tối nay cô đã nhường cho Quỳnh Anh ngủ, còn cô sang phòng ba mẹ ở tạm một đêm. Cũng không biết có cần trở về phòng ngủ của mình mới có thể mở ra cánh cửa sang bên kia hay không.
Bỗng nhiên cô linh cảm được một điều khác lạ, cô nắm lấy viên ngọc trên ngực không ngừng phát ra hơi nóng, hít sâu một hơi rồi nhắm mắt mở cửa phòng ngủ của ba mẹ An, phía sau cánh cửa không làm cô thất vọng, đúng là cánh đồng hoa anh túc đang rì rào đón gió.
An Nhiên hết sức hưng phấn, nếu cô đoán đúng thì viên ngọc nhỏ hình dâu tây và chuông cổ kì bí có thể nối lại hai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-co-do/2608882/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.