Tình cảm của con người thật kì lạ, có thể bất ngờ thay đổi, mà chất xúc tác chỉ là những điều nho nhỏ.
Giống như một người không thích nuôi thú cưng nhưng nếu có người nhà mang về nuôi, thì sau một thời gian tiếp xúc, người nọ cũng sẽ từ từ có tình cảm với vật cưng đó. Ít ra sẽ không để nó chịu đói chịu khổ, lúc đi ngang tiệm thú cưng cũng sẽ mua cho nó thức ăn ngon hoặc một món đồ chơi thú vị nào đó.
Mà tình cảm người và người lại càng vô cùng khó nói, hôm trước vừa sợ vừa ghét nhau như thế mà mấy hôm sau đã có thể đùa giỡn vui vẻ cứ như đã quen nhau từ bao giờ. Nhưng điều kiện tiên quyết để phát triển tình cảm thường nằm ở ba trường hơp. Một là họ phải cùng chia sẻ một bí mật động trời nào đó, hai là cùng trải qua hoạn nạn, ba là người này là ân nhân cứu mạng của người kia.
Nói như vậy, cảm tình An Nhiên dành cho đại vai ác đã thay đổi theo hướng tích cực hơn, cô nghĩ mãi cuối cùng kết luận vì họ đều trải qua cả ba trường hợp, những tác động đó giúp hai người thân nhau hơn.
Ông hoàng Uy Hóa vứt con rắn hổ kia vào rừng lấp đất lại, đề phòng có động vật ăn thịt đến ăn xác của rắn sẽ nhiễm độc mà chết. Sau đó hai người đi dạo ngoài bãi biển, An Nhiên cởi giày để lại trên cát, đi chân trần lội ra ở chỗ bãi đá nước cạn xem cua nhỏ và sao biển, ngoài ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-co-do/2608848/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.