Minh An mở hờ cánh cửa phòng, rồi bảo Tinh Nhật mang giúp cho cô một hiếc máy sấy. Anh cũng không hỏi thêm để làm gì, lập tức đi tìm cho cô. Một lúc sau, Minh An nghe thấy tiếng gõ cửa, nghĩ là Tinh Nhật quay lại, nên cô nhanh ra mở cửa. Nhưng không ngờ, liền bị hất cả bình nước lớn vào mặt. Minh An chỉ kịp nhắm chặt hai mắt lại, hai tay vẫn đang giơ trên không trung.
"Như vậy, sẽ không cần đến máy sấy nữa."
Lại là con bé mà Minh An vừa gặp khi nảy, gương mặt của nó vẫn ngang ngược, khoanh tay đứng nhìn cô. Minh An hít một hơi sâu, rồi trừng mắt nhìn con bé. Thật sự không thể hiểu nổi, con bé này từ đâu xuất hiện, lại có tính cách không chút phép tắc như vậy? Cô cố giữ bình tĩnh, rồi nhẹ nhàng hỏi cô bé.
"Tại sao em lại hất nước vào người chị? Rõ ràng là chị không có làm gì gây chuyện với em, vừa rồi em cũng đã đẩy chị xuống thang lầu. Ai đã bảo em làm việc này?"
Con bé vẫn với biểu cảm đó, quăng mạnh bình nước vào người của Minh An. Nhìn phong cách ăn mặc, thì chắc chắn không phải những đứa trẻ bị gia đình cấm thúc, cảm giác giống như cô bé đã bị chiều đến sinh hư. Minh An bước ra khỏi phòng, hai mắt cô đối mắt với con bé, nhưng con bé không hề tỏ ra sợ hãi.
"Tôi làm vì tôi thích, được không?"
Minh An không muốn phải làm lớn chuyện, cô đặt chiếc bình ngay ngắn lại trên bàn. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ben-anh/2648995/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.