Ánh mắt của Minh An đã sắp không thể nhìn rõ gương mặt của Tinh Nhật, cô sợ chỉ cần chậm một chút là anh lại rời khỏi nơi này, như một chiến binh mất đi vũ khí để chiến đấu. Vùng an toàn này cô đã phải rất lâu mới tìm được, sẽ không có lý do nào cô để nó vuột mất khỏi tay mình một lần nữa.
"Tôi về lại nhà, đã ăn rồi. Ngoan, lên phòng ngủ."
Minh An đưa tay xoa xoa hai mắt, rồi nhìn Tinh Nhật với cự li rất gần. Lại muốn làm nũng, cô muốn được anh bế lên phòng, cả ngày đã không được gặp mặt đã khiến Minh An không phút nào được an tâm, cô đã suy nghĩ rất nhiều điều, những trường hợp sẽ xảy ra tiếp theo và phương án nào sẽ tốt nhất chặn đứng kế hoạch đang được thực hiện của kẻ ác tâm, đồng thời lại bảo vệ được những người quan trọng trong cuộc đời của cô.
"Bế tôi, mắt không thể mở nổi rất buồn ngủ."
Có rất nhiều camera ở đây, hành động của cả hai sẽ bị phát hiện nhưng điều khiến Tinh Nhật dè chừng vẫn là Mẹ của Minh An. Tâm can lại không đành lòng từ chối tiểu thư nhỏ này của anh, chỉ cần cô hành động như hiện tại thì tâm trí của anh như xoay vòng không còn trụ vững. Tinh Nhật nhướng người, vòng tay ra phía sau, để Minh An thuận tiện đặt tay bám lên cổ anh. Tìm được hơi ấm quen thuộc, cô cứ thế mà vùi gương mặt vào ngực anh để sửi ấm.
"Lần sau anh về nhà nhớ nói với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-lai-ben-anh/2648925/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.