Trần Ninh rất buồn bực, hỏi cô đang làm nghề gì?
Hạ Tĩnh trả lời: “Tôi không có nghề nghiệp gì, ở nhà lúc nào cũng bị nhắc nhở chuyện phải học nấu ăn với tìm bạn trai, phiền chết đi được, tôi đây ra ngoài giải khuây thôi, tiền tiêu vặt sắp tiêu hết rồi, vốn định tìm một tấm thẻ cơm dài hạn, nhưng mà người nào đó lại không đồng ý.”
“Chuyện này, đúng là không đồng ý được.” Trần Ninh xấu hổ nói.
“Ha ha, trêu anh thôi, anh còn tưởng là thật à? Người theo đuổi chị đây nhiều lắm, làm như chị đây thèm anh lắm vậy.”
Hạ Tĩnh nháy mắt tinh nghịch với Trần Ninh, rồi cười ha ha quay lại quán rượu, chỉ để lại tiếng cười như chuông bạc.
Trần Ninh cũng không khỏi mỉm cười, cô nàng Hạ Tĩnh này thú vị đấy, chỉ là không biết chuyện thẻ cơm mà cô nhắc đến, là đùa hay thật nữa.
Sau khi Trần Ninh về tới nhà, đánh răng rửa mặt rồi đi ngủ luôn, dù sao hôm nay vận động hơi nhiều, tập gym xong còn đánh du côn nữa, cuộc sống vô cùng phong phú.
…
Sáng ngày hôm sau, sau khi Trần Ninh rời giường, Từ Châu lại bưng bữa sáng ngon miệng tới, rất thảo hiền, Trần Ninh ngấu nghiến hưởng thụ bữa ngon.
Anh bỗng bừng tỉnh, hôm nay hình như là cuối tuần, mà Từ Châu vẫn đang mặc trang phục thư ký, đôi chân dài đi tất đen trông cực kỳ đẹp mắt.
Trần Ninh nói: “Cuối tuần rồi, cô không cần phải tăng ca, hình như tôi không phải một ông chủ độc ác, không sắp xếp công việc cho cô mà.”
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-gia-chuc-nghin-ty-giup-toi-len-toi-dinh-cao/1099346/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.