“Sếp, mợ chủ, anh sắp xếp như nào?”
Chiếc xe Rolls Royce mày đen lái vào thành phố, Quý Đông Minh lái xe hỏi.
“Về bệnh viện.”
Người phụ nữ ngồi ở ghế sau còn chưa tỉnh, Lưu Nguyên Hào để đầu của cô tựa vào lòng mình, sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, đều luôn nhẹ nhàng.
“Rõ.”
Quý Đông Minh khi lái xe lén nhìn hai người đằng sau, cậu Hào một mình đi cứu người, quá trình không cần nói chi tiết anh ta cũng có thể đoán được, nhưng Quý Đông Minh có chuyện không hiểu.
Để trong lòng không hỏi, thật sự khó chịu, cho nên to gan thử: “Sếp, sao không gọi trước cho tôi tới đón hai người? Tôi luôn đợi tin tức.”
Sau đó, có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?
Phải, anh bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện gọi anh ta tới đón, một câu không có tiền thì từ bỏ gọi taxi, ai không biết gọi taxi cũng không cần thiết lên xe phải trả ngay, đến nơi sẽ có người trả cho anh.
Huống chi, còn có gì tiện hơn một cuộc gọi hô mưa gọi gió chứ.
Anh thuận miệng nói dối, cô không có nghe ra, là thật sự bị dọa ngốc rồi sao?
“Điện thoại hết pin rồi.”
Cậu Hào nói như vậy.
Quý Đông Minh tin là thật, tiếp tục lái xe tới bệnh viện.
Mà lúc này, điện thoại của cậu Hào rung lên, điện thoại trong túi phát ra âm thanh ì ì...
Bên trong chiếc xe rộng lớn, bầu không khí có hơi ngại ngùng, nhưng không có nói chuyện, lòng biết mà không nói mỗi người chọn cách trầm mặc.
Quý Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/1710670/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.