Diêu Lan Hạ kẹt ở giữa hai người giống như là đang kẹt ở giữa vách đá vậy, tiến lên một bước là Lưu Nguyên Hào lạnh lùng băng giá, lùi sau một bước....
Vậy thì, Đào Khánh Trần sẽ bị Lưu Nguyên Hào trực tiếp giết chết chứ?
Thế là, sau khi trải qua ba giây đấu tranh tư tưởng, Diêu Lan Hạ quyết định chọn Lưu Nguyên Hào, một bác sĩ văn thư nho nhã như Đào Khánh Trần, cầm dao phẫu thuật thì được, nhưng còn Lưu Nguyên Hào là ai chứ? Anh là người cầm dao găm, không, anh là người cầm súng máy.
Đọc FULL bộ truyện.
Chọc giận anh, kết cục sẽ rất thảm.
Cậu Hào nhìn chiếc áo khoác thuộc về một người đàn ông khác ở trên người cô, chỉ dùng ánh mắt chán ghét liếc nhìn một cái, Diêu Lan Hạ lập tức hiểu ý, lấy áo xuống chuẩn bị đưa cho Đào Khánh Trần, Đào Khánh Trần còn chưa nhận được thì bàn tay lớn của Lưu Nguyên Hào đã kéo lấy cổ tay của cô, chiếc áo khoác rơi phịch xuống đất.
Diêu Lan Hạ nhìn Lưu Nguyên Hào với ánh mắt thù địch, thấp giọng nói bên tai anh: “Anh làm gì vậy?”
Nửa thân trên Lưu Nguyên Hào ngả xuống, dung nhan tuyệt thế vô song, tựa như thiên lôi: “Cô nói xem?”
Khi anh đến gần, một mùi rượu tequila trong veo tràn ra khắp cơ thể, Diêu Lan Hạ nhìn anh, những ngọn núi trập trùng sau lưng và bầu trời xanh mây trắng phía xa đều đổi vị.
Đào Khánh Trần không màng đến việc nhặt cái áo lên nữa, tiến lên trước một bước nói: “Ngài Lưu, mu bàn tay của bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/1710643/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.