Diêu Lan Hạ mất hết nửa tiếng để dọn dẹp hết đống hoa hồng trong phòng bệnh.
Hoa hồng chất thành một núi lớn lấp đầy cả thùng rác, hai cái thùng màu xanh lục cỡ lớn cũng bị nhồi đầy ấp, hoa và lá bị nén vương ra khỏi nắp, cánh hoa vương vãi đầy đất.
Một giây trước thì là vật định tình, một phút sau vận mệnh đã lập tức thay đổi, Diêu Lan Hạ nhìn số hoa hồng bị vứt bỏ, mặt không chút cảm xúc xoay người rời đi.
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
Anh muốn dùng phương thức này làm cô nhục mặt, đã vậy thì cô sẽ không thèm để mắt tới luôn.
“Bác sĩ Diêu, cô đi đâu rồi? Bác sĩ khám bệnh chơi trò mất tích, bệnh nhân muốn liều mạng với cô luôn rồi kìa.”
Triệu Nhật Miên khoa trương giương nanh múa vuốt, diễn tả lại cảnh tượng rầm rộ ban nảy, Diêu Lan Hạ vỗ trán một cái, xem trí nhớ của cô này!
“Tôi qua đó liền đây, bệnh nhân vẫn còn đang xếp hàng sao?”
Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Diêu Lan Hạ, Triệu Nhật Miên phì cười: “Ha ha, bác sĩ Diêu cũng biết sợ à, yên tâm đi, thiên hạ vẫn thái bình, đáng lẽ đại họa sắp giáng xuống đầu cô rồi, cũng may phó viện trưởng đã đích thân sắp xếp chỗ cho họ hết rồi, cô sẽ không bị gì đâu.”
Sao lại là Đào Khánh Trần?
Thật giống như anh ta nắm rõ mọi thứ của cô trong lòng bàn tay vậy, cảm giác này không dễ chịu chút nào.
Triệu Nhật Miên xoa xoa tay bí hiểm nói: “Bác sĩ Diêu, phó viện trưởng thân mến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-tinh-yeu/1710635/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.