- Ba ơi! Cuối tuần này ba phải bận bịu họp hành gì không ạ?
Vừa lùa cơm vào họng, tôi vừa ngước nhìn người đàn ông tuổi trung niên đang ngồi trước mặt mình. Dù là trong giờ ăn, ba tôi vẫn không buông tha cho chiếc điện thoại di động được nghỉ ngơi khi tin nhắn, mail công việc liên tục được gửi đến và chuyển đi. Rời mắt khỏi chiếc điện thoại, ông nghĩ ngợi vài giây rồi khẽ gật đầu
- Chủ nhật tuần này hả? Rãnh. Sao thế con gái?
- Chả là trường con tổ chức hội chợ, ba chở con đi nhé!
- Cũng được. Con vẫnđi chơi chung với Hiền Thi như bình thường?
Đối với gia đình tôi, Hiền Thi đã là nhân vật quá quen thuộc. Ba mẹ tôi vốn là người khó tính với con cái cũng như là những đứa bạn của chúng. Tôi chẳng biết, Hiền Thi đã dùng bùa phép gì mà nó là đứa bạn duy nhất trong suốt mười bảy năm cuộc đời học sinh của tôi chiếm trọn niềm tin của ông bà Trương. Thật kỳ diệu!
- Dạ không. Nó bận đi du lịch với gia đình nó rồi
Tôi vừa dứt lời, mẹ tôi liền nhướn mày, đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó. Chưa đầy một phút, bà buông đôi đũa, hai tay đặt gọn gàng lên bàn. Đấy là dáng vẻ quen thuộc mỗi khi bà muốn tra hỏi điều gì đó
- Thế con đi một mình à?
- Con vẫn đang suy nghĩ. Có lẽ con sẽ rủ thêm những người bạn khác
Vì đã quá quen khuôn mặt nghiêm trọng ấy của mẹ, tôi vẫn thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-than-cupid/2896901/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.