"Sợ anh biết lại sợ anh không biết
Muốn anh biết lại muốn anh không biết
...
Em yêu anh"
*********
Tiếng một người con trai ngạc nhiên kêu lên khiến tôi giật mình choàng tỉnh. Khánh Nam cũng dừng tiếng đàn,mở mắt nhìn người thứ ba xuất hiện trong phòng nhạc. Kiều Quân đứng lặng, đôi mắt mở lớn hết mức có thể, hết nhìn tôi rồi lại quay sang Khánh Nam. Cái nhìn ấy của cậu khiến tôi chợt chột dạ, như bản thân vừa làm một việc rất xấu xa và bị người khác phát giác ra ánh sáng.
- Mày không thấy tụi tao đang chơi nhạc à?
Trong khi ấy, dường như Khánh Nam rất bình tĩnh trả lời đội trưởng văn nghệ. Nhìn khuôn mặt điềm nhiên của cậu, tôi lắc đầu tự cười trêu bản thân mình. Phải rồi, tôi với cậu có làm gì mờ ám đâu chứ! Chỉ có riêng mình tôi thấy không gian này đầy ngọt ngào. Nhưng có lẽ với cậu thì chẳng khác bình thường là mấy. Có gì lạ khi... hai người bạn đang cùng nhau chơi âm nhạc? Thế nên cớ sao tôi lại phải bối rối
- Chỉ là...tao hơi bất ngờ khi trễ vậy rồi mà tụi bây còn ở đây?
Tôi không nói gì, chỉ lẳng lặng rút điện thoại nhìn vào màn hình. Đã gần năm giờ rưỡi. Trễ thật! Ấy vậy mà chẳng có một cuộc gọi nhỡ nào. Chắc ba tôi lại bận bịu với những cuộc họp nên đến trễ.
- Chưa có ai đón nên vào đây chơi cho đỡ buồn chán
Lần này, đến lượt tôi chậm rãi thay cậu trả lời sau khi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-than-cupid/2896891/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.