“Ở đâu nhỉ? Mình gặp cậu ta ở đâu nhỉ?” Tôi lăn lộn trên chiếc giường bé nhỏ, cố tìm kiếm những kí ức mà mình lãng quên. Nhưng đó là côngviệc chẳng dễ dàng gì. Với não cá vàng như tôi, chuyện này thật quá xatầm với. Chợt điện thoại rung lên, báo một cuộc gọi tới, là Hiền Thi.Mắt tôi chợt bừng sáng, phải, Hiền Thi luôn “như hình với bóng” bên tôi, chắc chắn nó có thể nhớ hộ tôi. Nhanh như cắt, tôi bấm nút trả lời vớigiọng nói tràn trề hăm hở:
– Thi! Thi! Cứu giúp tao với. Đầu tao sắp nổ tung mất rồi!
– Gì mà mày hoảng loạn lên thế?Có bạn nào lại đe dọa, chỉ trích gì mày?
Nó thở hắt và nói với giọng điệu như kiểu chuyện tôi trong tình huống khẩn cấp là điều hết đỗi bình thường. Cơ mà sự thật thì gần giống nhưvậy. Khốn khổ thân tôi.
– Không phải. Dạo này tao bình yên lắm, chẳng ai bắt nạt tao gì cả.
– Thế lại rắc rối với chàng trai nào?- Thi ra chiều rành rõi
– Mày còn nhớ Khánh Nam là ai không? Mày còn nhớ tụi mình gặp nó ở đâu không? – Tôi rối rít hỏi
– Khánh Nam? Ối trời ạ! Từ bao giờ Ánh Nhiên bạn tôi lại quan tâm đến một người con trai thế kia.
Sau khi cất giọng ngạc nhiên, nó lại cười phá lên sảng khoái. Ơ hay!Chẳng nhẽ tò mò về một người là lạ lắm hay sao? Quá khó hiểu!
– Mau trả lời cho bà không thì bảo. Bà đang trong tình huống khẩn cấp
– Óc cá vàng còn trách ai. Đấy là người mà mày khen là hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-than-cupid/134196/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.