Những tia nắng sớm chiếu tỏa lên mọi nẻo đường Sài Gòn. Tuy đã gần hè nhưng chẳng hiểu sao sáng nay tiết trời chẳng mấyoi bức mà có chút se lạnh. Hít một hơi thật sâu, tôi cố kìmhãm nỗi lo lắng trong lòng mình. Dẫu đã quen nhưng lần nàođứng trên sân khấu tôi cũng đều hồi hộp như thế. Thật ghét mà:
– Trường trung học Trung Vệ Ân là ngôi trường có bề dày lịch sử một trăm năm,…
Tôi tự tin giới thiệu về ngôi trường của mình trước toànthể học sinh và thầy cô giáo trong quận. Chuyện rằng hôm nayquận tôi tổ chức giao lưu học sinh giỏi. Mở màn buổi lễ, cáctrường sẽ chọn một học sinh trong những học sinh tiêu biểu thamdự để giới thiệu giản lược về trường. Và may mắn thay tôiđược chọn. Chấm dứt bài giới thiệu trong tràng vỗ tay nồngnhiệt, tôi cúi gập người chào rồi bước xuống khu vực củatrường Trung Vệ Ân.
– Con làm tốt lắm Ánh Nhiên! Trong tất cả các trường, con là gương mặt nổi bật nhất đấy.
Cô tổng phụ trách nháy mắt và dành lời khen cho tôi. Đáplại tôi ngượng ngùng cười nhẹ đáp trả. Sự ngượng ngùng ấychưa hết thì đám bạn xung quanh lại khiến tôi ngượng chín mặthơn:
– Trương Ánh Nhiên đúng là Trương Ánh Nhiên. Mày lên sân khấubao giờ cũng tự tin, nổi bật như thế cả. Chẳng nhẽ mày khôngrun à?
– Bậy rồi. Tao run bần bật lên ấy chứ
Tôi lắc đầu nguầy nguậy phản kháng. Nhưng đau xót thay tụinó chẳng tin lấy một lời. Đứa nào đứa nấy cũng trề môi, nhănmặt đủ kiểu.
– Biết vậy nãy tao quay lại lúc mày đứng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-than-cupid/134194/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.