"Thời gian thì cứ trôi đi, chẳng chịu nể mặt bất cứ ai!"
Đã từng là đôi uyên ương một thời, xin anh đừng làm em phải khóc
Với em chỉ có mình anh thôi
Khi em nhắm mắt lại, hình bóng anh lại hiện về
Khi em bịt tai lại, tiếng nói anh lại văng vẳng
Xin anh đừng rời xa em
(We were in love – T-ara&Davichi)
Người tính làm sao có thể bằng trời tính được! Tưởng chừng như hạnh phúc ở ngay trước mắt đấy! Tưởng chừng như chỉ cần với tay là có thể chạm tới được nhưng thực chất lại chẳng khác gì đưa tay với sao trên trời. Có người từng nói rằng tình yêu phải trải qua gian nan, thử thách mới có thể bền chặt... Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi, luôn có những khó khăn, thử thách chờ ta phía trước... Tình yêu của hai người có lẽ chính là như vậy! Nhưng chỉ sợ, không phải là trải qua gian nan, thử thách mà là bị gian nan, thử thách vùi dập, đến cuối cùng vẫn là chia lìa. Hai người có phải là có duyên nhưng không có phận?
Từng kỉ niệm thời thanh xuân ấy cứ ùa về trong tâm tưởng Bảo My. Thanh xuân của cô là anh, thanh xuân của anh cũng chính là cô... Có phải hai người chỉ là "thanh xuân vườn trường", sau bao năm trôi qua, đó chỉ còn là một hồi ức, một dĩ vãng đẹp đẽ? Nhưng phải chăng mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó, có vẻ như giữa anh và cô vẫn còn một mối liên hệ nào đó...
-My My! Cùng mình tới một nơi. – Mới sáng sớm Khả Ngân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-dinh-menh/40145/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.