"Khi nào em mới định gả cho anh?" Duy Thiên nhẹ nhàng ôm Bảo My từ đằng sau, thủ thỉ bên tai cô. Nhưng nhận lại lại là cái lắc đầu đầy phũ phàng từ cô.
Duy Thiên hơi nhíu mày, khẽ xoay người cô lại, đối diện với anh: "Nhìn anh!" Bảo My tiếp tục lắc đầu. "Nhìn anh!" Anh lặp lại có vẻ mất kiên nhẫn. Bảo My khẽ ngẩng đầu, liếc nhìn anh rồi cụp mắt xuống rồi lại nhìn khiến Duy Thiên thực muốn cười lại phải cố nhịn.
"Em... em... " Bảo My cảm thấy như có gì đó đang chặn cổ họng cô lại, cô không thể thốt nên lời. "Em cảm thấy không còn xứng với anh nữa?" Duy Thiên giúp cô nói những lời muốn nói, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được người cô cứng lại, rồi cái đầu khẽ gật. Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô: "Cô ngốc của anh!" Bảo My cảm thấy bờ vai anh run lên như đang khóc.
Anh khóc cái gì? Người phải khóc là cô đây này! Không lẽ... anh cảm thấy uất ức khi lấy cô? Thế anh còn đòi cưới cô làm gì?
Nhưng càng lúc Bảo My lại càng cảm thấy lạ, sao anh run dữ vậy, như đang kìm nén khổ sở lắm vậy.
"Anh..." Bảo My dứt khoát đẩy anh ra, vô tình nhìn thấy nụ cười anh chưa kịp thu lại: "Anh cười cái gì? Hay là..." Đầu Bảo My bắt đầu ong ong rồi như có cái gì lóe lên, sáng chói.
"Anh dám lừa em!" Bảo My trừng mắt nhìn anh định quay người bỏ đi.
"Này! Em nói cho rõ ràng đi! Anh lừa em cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-dinh-menh/2787008/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.