Ánh trăng bạc dịu nhẹ chiếu vào căn phòng qua ô cửa sổ với tấm kính trong suốt. Trong phòng không bật điện, chỉ có ánh trăng nhẹ nhàng phủ lên đôi tình nhân đang ôm nhau ngủ vô cùng ấm áp. Không gian vắng lặng tới mức có thể nghe được tiếng thở thì thầm của hai người, tiếng kim đồng hồ tích tắc ở đâu đó...
Bỗng tiếng chuông điện thoại kêu vô cùng chói tai phá tan không gian hoàn hảo ấy. Một cánh tay to khỏe màu đồng vươn ra:
-Alo!
-Nam Joon! Anh ăn tối chưa? – Tiếng nói dịu dàng của người con gái bên kia vang vọng vô cùng rõ ràng.
-Rồi! – Sau đó khẽ liếc nhìn, 8h20.
-Em nghỉ sớm đi! Anh đang bận! – Nói rồi tắt máy không thương tiếc.
Ném chiếc điện thoại qua một bên, quay sang nhìn người con gái vẫn đang ngủ ngon bên cạnh. Ánh trăng dịu nhẹ hôn lên gương mặt trắng noãn của Bảo My, mái tóc đen, dài xõa tung lên gối, trông cô không khác gì vị nữ thần đang ngủ. Duy Thiên vươn tay khẽ chạm vào gò má Bảo My, nhẹ nhàng vuốt ve. Ngay khi ngón tay chạm nhẹ vào làn da tuyết trắng ấy, như có dòng điện chạy qua, tim bỗng chốc cũng mất đi nhịp đập cố định.
-Ưm! – Tiếng kêu như muỗi phát ra từ miệng Bảo My khiến Duy Thiên giật mình rụt tay lại, tim lại thêm phần ngứa ngáy, giống như có ai đó lấy chiếc lông vũ quét qua tim anh vậy.
Đôi mi cong vút như hàng kiễu rung rung, động đậy. Đôi mắt ướt át dần mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-dinh-menh/2786950/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.