Vũ Hàn không biết nói làm sao đây? Cô thật sự muốn ngất.
"Cậu xem, nét mặt hai người thât hòa hợp mà!" Lâm Mạnh Hi cố ý đem ảnh đưa đến trước mặt Vũ Hàn, để cho cô nhìn rõ.
"Aizz..!" Vũ Hàn lại thở dài, nhưng ánh mắt không tự chủ mà liếc tấm hình kia.
Oa, Trương Cẩm Trung thật sự không hổ danh cao thủ chụp ảnh.
Trông tấm ảnh, ánh mặt trời tinh tế rơi trên người bọn họ, tóc cũng bị gió thổi bay nhẹ, khiến cho không khí xung quanh thêm mông lung đẹp đẽ.
Nhìn bên ngoài giống như Hứa Khắc Bình đang từ từ nhắm hai mắt, khiến người khác tim đập thình thịch, mà chính cô lại có bộ dạng e lệ, đôi má phiến hồng, càng giống như một nữ nhân đang đắm chìm trong tình yêu, say mê nhìn người yêu khi đang hôn.
Không, không thể nào! Vũ Hàn dùng sức lắc đầu, muốn xua đi cái ý nghĩ vớ vẩn.
"Đẹp quá, thật hi vọng mình cùng học trưởng Du Tường cũng có thể được như thế..." Trong mắt Lâm Manh Hi lóe lên ao ước.
Mắt Vũ Hàn vội chuyển đi chỗ khác, miễn cho mình mất tập trung, càng ngày càng không giống bản thân.
Sau khi Lâm Mạnh Hi cảm khái một lúc, cất bức ảnh đi: "Đi thôi, chúng ta đi sân thể dục báo danh!"
"Mình thật sự không muốn đi __"
Lâm Mạnh Hi vỗ vai cô: "Nếu như mà cậu không đi..., tự phụ trách hậu quả."
Vũ Hàn nghĩ đến việc nếu không đi, kết cục tám phần là bi thảm, đành ai oán một tiếng, để mặc Lâm Mạnh Hi kéo tay cô đi về phía sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-adam/90319/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.