Khuôn mặt anh không chút biểu cảm, quỳ một chân xuống trước mặt cô, bộ dạng như vừa đứng vừa ngồi khiến cho tầm mắt hai người trở nên cân bằng.
"Học trưởng, anh...anh muốn làm gì?"Cô giật mình đứng dậy.
Hứa Khắc Bình dùng ánh mắt như nướng chín kẻ địch nhìn cô, sau đó nắm tay cô nói: "Đã gọi là diễn, thì phải diễn sao cho giống thật. Về sau em không được gọi học trưởng, phải gọi anh là Khắc Bình."
"A, cái này..." Cô ngập ngừng tỏ vẻ khó xử, nghĩ đến phải xưng hô thân mật với anh, cô cảm thấy có chỗ không đúng.
"Nhanh lên." Anh thúc giục cô, dường như biểu cảm rất muốn cô phải gọi
vậy.
"Khắc... Khắc..." Cô thử phát ra tiếng, nhưng nghe qua lại giống như tiếng răng va chạm vào nhau.
Khóe miệng của anh nhếch lên, nụ cười như trêu chọc, "Nếu em không gọi tên, anh rất muốn luyện tập hôn môi với em. Chẳng phải người yêu đều như thế sao?"
Nói xong anhliền đứng lên, áp cả người cô đến trên giường, biểu cảm trở nên cuồng dã không kềm chế được, giống như là định làm thứ gì rất đáng sợ vậy.
"Không cần... Anh đừng có làm bậy!"
Cô cuống quít chống cự, nhưng hai tay lập tức bị anh bắt được. Có ai đến cứu cô đi, nếu không nụ hôn đầu của cô cứ vậy sẽ bị cướp mất!
Anh cúi đầu gần sát mặt cô: "Cuối cùng vẫn không gọi sao? Anh thật sự không có tính nhẫn nại đâu."
Giọng nói trầm thấp của anh phả ra bên tai, vành tai cô cũng vì thế mà nóng lên ửng hồng một mảng, cô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-dua-cua-adam/90315/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.