Bận rộn cả ngày, khoa vật chứng và khoa kiểm tra dấu vết đã làm xong công việc nhưng không có trợ giúp rõ ràng gì về đầu mối cho vụ án.
Tan làm về nhà, Đinh Tô ôm laptop ngồi trên sofa suy nghĩ về vụ án, cô luôn cảm thấy vụ án này có liên quan đến chiếc còi xanh kia.
Ting tong.
Chuông cửa vang lên.
"Lúc này có ai tới nữa?" Đinh Tô vừa lẩm bẩm vừa rời khỏi sofa đi mở cửa: "Đến đây! Ai đấy?"
Đinh Tô nhìn qua mắt mèo, lập tức sửng sốt. Đây không phải đội trưởng của cô sao?
Quay đầu nhìn về phía đồng hồ, 1 giờ sáng, cô đã ngồi trên sofa năm tiếng.
Vấn đề là sao anh lại đến nhà cô vào lúc này?
Mở cửa ra, cô ngây ngốc đối diện với Cố Ngôn: "Đội trưởng, muộn như vậy anh tìm tôi có việc gì?"
Cố Ngôn mặc bộ cảnh phục rất có tinh thần, nhưng không giấu được vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt: "Sau giờ tan làm đã tìm được người trong cctv, dấu vân tay và dấu chân đều trùng khớp với trong nhà người chết."
Đinh Tô lùi lại mời Cố Ngôn đi vào:" Vậy có nghĩa là người báo án không đi vào nhà hoặc là đeo bọc giày và găng tay đi vào?"
Cố Ngôn: "Đúng vậy, nếu không không thể giải thích được chỉ có hai dấu vết trong nhà người chết."
Dừng lại một chút, Cố Ngôn tiếp tục nói: "Theo bạn của nạn nhân kể, mỗi lần nạn nhân đưa đàn ông về nhà mình, ngày hôm sau đều tiến hành tổng vệ sinh."
Đinh Tô rót nước cho anh, nói: "Nhưng lần này vẫn còn dấu vết của người đàn ông kia, nói cách khác, người chết gặp chuyện gì đó nên ngày hôm sau không dọn dẹp, nhưng không ngờ ngày thứ ba cô ấy đã chết?"
Cô nói xong thì ngồi xuống bên cạnh Cố Ngôn, tiếp tục thảo luận về vụ án.
Cố Ngôn xoa giữa hai hàng lông mày: "Đúng vậy, cô cảm thấy trong hài ngày đó có khả năng bị đói chết sao? Ngay cả khi cô không ăn không uống cũng không thể."
Vấn đề này khiến cả hai đều im lặng.
Đúng vậy, bọn họ không thể nghĩ ra cách nào để chết đói trong hai ngày. Đinh Tô bỗng nhiên nghĩ đến suy đoán ban ngày... chẳng lẽ bị quỷ hút tinh khí thật?
Sự im lặng kéo dài không bao lâu thì đã bị gián đoạn vì cảnh tượng trước mắt đã thay đổi.
Đinh Tô phát hiện mình đã đến một nơi giống như siêu thị, nhưng trên kệ hàng chỉ có một vài tờ giấy.
Quay đầu nhìn bên cạnh, không thấy Cố Ngôn.
Bây giờ đầu cô đầy chữ "mẹ kiếp", đội trưởng thấy cô đột nhiên biến mất không biết có bị hù chết không?
Thật sự cô hoàn toàn không ngờ buổi tối hôm sau sẽ lại tiến vào trò chơi này. Chẳng lẽ vào mỗi buổi tối đều sẽ tiến vào ở bất kỳ lúc nào sao?
[Hoan nghênh bạn tiến vào cửa hàng trò chơi, tất cả các vật phẩm trong trung tâm mua sắm chỉ có thể mua bằng điểm, hiện tại bạn có 50 điểm.]
[Sau khi chọn mua hàng, vui lòng đến cổng và nhấn nút màu đỏ để thanh toán.]
Giọng nói máy móc quen thuộc vang lên, nhắc nhở cô đang ở đâu.
Đinh Tô nhìn về phía cổng, quả nhiên trên tường bên cạnh cửa có một cái nút màu đỏ.
Sau đó cô bước đến bên cạnh kệ hàng, chọn ra một mảnh giấy ngẫu nhiên, bên trên viết.
Nước hoa tình dục sơ cấp (5 điểm): Ồ, bạn muốn căn phòng lấp đầy với mùi tình dục không? bạn muốn bản thân trở nên quyến rũ mẫn cảm hơn không? Hiệu quả rất nhanh. [Số lần sử dụng 0/3, thời gian dùng mỗi lần kéo dài năm phút.]
Đinh Tô xem xong thì yên lặng bỏ xuống, cầm một tờ khác lên.
Bách khoa toàn thư các tư thế (5 điểm): Hết tư thế rồi? Không nghĩ ra được thế mới? Hãy đến xem Bách khoa toàn thư các tư thế đi, bên trong chắc chắn có thứ có thể thỏa mãn bạn! [Hiệu lực vĩnh viễn sau khi mua].
...
Cửa hàng thần kỳ này không có năng lực đặc biệt hay là vật phẩm đặc biệt nào sao! Quả nhiên trò chơi sắc tình thì chỉ bán đồ liên quan đến tình dục thôi.
Xem xong Đinh Tô không muốn mua cái gì, nên đi ra phía cổng.
Sau khi quyết đoán ấn xuống nút đỏ, âm thanh máy móc lại vang lên lần nữa.
[Bởi vì người chơi chưa tiêu điểm và không đáp ứng luật chơi, vui lòng chọn một trong các tùy chọn sau:]
[1. Dành 10 điểm tham gia rút thăm trúng thưởng (tất cả các sản phẩm trong trung tâm thương mại đều có xác suất chiến thắng như nhau, có phải rất tiết kiệm không! Mau chọn cái này đi!)]
[2. Quay trở lại kệ mua hàng.]
[3. Quyên góp cho hệ thống 10 điểm.]
Còn ép mua ép bán nữa sao? Cô phá quy tắc lúc nào.
Đinh Tô nhìn một lúc lâu, cảm thấy thà rút thăm còn hơn quyến góp.
Đinh Tô nói: "Chọn 1."
[Người chơi bị trừ 10 điểm và bắt đầu bốc thăm... Lễ bốc thăm hoàn tất. Điểm còn lại là 40 điẻm.]
Một mảnh giấy nhỏ xuất hiện trong tay Đinh Tô giống như trên kệ, bên trên viết:
Muốn ngừng mà không được (100): Sau khi sử dụng sẽ khiến bạn tình ham muốn say mê thân thể của bạn vô cùng, làm cho hắn muốn ngừng mà không được. [Số lần sử dụng 0/3, thời gian hiệu lực trong 30 phút.]
Đinh Tô xem xong thì im lặng, không biết nên cảm thán mình có vận may tốt hay không, dùng 10 điểm lấy được cái có giá trị 100 điểm, hay là nên chửi tục vì tác dụng của nó nữa.
Cô yên lặng bỏ mảnh giấy nhỏ vào túi, sau khi rút thăm xong thì mở cửa ra.
Xuyên qua hành lang rất dài, đi tới cuối hành lang có một cánh cửa, cô thử mở nhưng không được.
Trên cửa có một bảng hiển thị, trên đó viết: "1/2 số người đã vào."
Đinh Tô kinh ngạc, lần này có hai người sao?
Vậy chẳng phải cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ đáng xấu hổ kia với một người xa lạ sao???
Đinh Tô vỗ ngực, trong lòng gào thét: Trời ơi, đất ơi, sao người lại tàn nhẫn như vậy!
Sau khi đứng nửa tiếng, dòng chữ trên màn hình cuối cùng đã thay đổi: "2/2 số người đã vào."
Đinh Tô thử đưa tay mở cửa, lần này cửa mở ra.
Sau khi an ủi bản thân vô số lần, cô bước vào cánh cửa như bước vào chiến trường.
Đi vào xong, cánh cửa phía sau cô đóng sầm lại.
Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc: "Đinh Tô?"
Cô nghe xong thì cả người cứng đờ, chậm rãi quay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, khi thấy rõ người phía sau thì đột nhiên nhảy dựng lên: "VL, đội trưởng?"