Thở dài, Renly nghiêng người quay lại. “Tôi nên làm gì với người anh trai này của mình đây, Brienne? Anh ta từ chối quả đào của tôi, từ chối lâu đài của tôi, anh ta thậm chí còn từ chối tham dự đám cưới của tôi…”“Cả tôi và cậu đều biết đám cưới đó là một trò khôi hài vụng về. Một năm trước cậu vẫn đang có kế hoạch biến đứa con gái đấy thành người tình của Robert.”“Một năm trước tôi có kế hoạch biến cô gái đó thành hoàng hậu của Robert,” Renly sửa lại, “nhưng cái đó thì có vấn đề gì? Con lợn rừng có Robert và ta có Margaery. Anh sẽ rất mừng khi biết rằng cô ấy còn là trinh nữ khi đến với ta.”“Cô ta thà chọn số phận của Robert còn hơn phải lên giường với cậu.”“Ồ, ta hy vọng sẽ có con trai với cô ấy trong năm nay. Nhân thể, anh có bao nhiêu đứa con trai vậy, Stannis? Ô, ta quên mất, anh chẳng có đứa nào.” Renly độc ác mỉm cười. “Về sự tình xảy ra với đứa con gái của anh, ta hoàn toàn hiểu. Nếu vợ ta cũng trông giống vợ anh, ta cũng sẵn sàng cử thằng hề đến phục vụ như thế.”“Đủ!” Stannis gầm gừ. “Ta sẽ không cho phép cậu xúc phạm ta thêm nữa, nghe rõ không? Ta không cho phép.” Hắn đột nhiên rút kiếm, lưỡi kiếm sáng lên trong ánh mặt trời nhạt, lúc thì màu đỏ, lúc thì màu vàng, lúc thì trắng sáng. Không khí xung quanh dường như cũng cảm nhận được nhiệt lực từ mũi kiếm theo mỗi lần chuyển màu. Brienne di chuyển vào giữa các anh, tay nắm chặt thanh kiếm. “Buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-vuong-quyen/2411279/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.