DAENERYS“Biển Dothraki đây rồi,” Ser Jorah Mormont nói khi ghìm cương bên cạnh cô trên đỉnh đồi.Phía dưới họ, cánh đồng cỏ trải dài mênh mông và hoang vẳng, cả khoảng trống kéo đến tận đường chân trời. Biển đây rồi, Dany nghĩ. Ở biển không có đồi núi, rừng cây, thành phố hay những con đường, mà chỉ có cánh đồng cỏ bao la bất tận với những ngọn cỏ dập dờn trong gió. “Mới xanh mướt làm sao,” cô nói.“Chỉ vào thời điểm này trong năm thôi,” Ser jorah đồng tình. “Công nương nên nhìn thấy biển Dothraki vào thời kỳ ra hoa, lúc đó tất cả chìm trong màu hoa đỏ như biển máu vậy. Khi mùa khô tới, thế giới sẽ trở về màu đồng đất. Đây chỉ là cỏ rhanna thôi. Ngoài kia còn có trăm loại cỏ khác, cỏ vàng màu chanh hay sậm màu chàm, cỏ xanh dương, cỏ vàng cam và cỏ như cầu vồng. Người ta đồn rằng tại Vùng Đất Bóng Tối bên ngoài Asshai có những đại dương cỏ ma, cây cỏ cao hơn người trên lưng ngựa, với thân cỏ trắng như sữa. Chúng tiêu diệt tất cả các loại cỏ khác và lập lòe sáng trong bóng tối cùng những hồn ma vất vưởng. Người Dothraki tin rằng rồi sẽ có ngày cỏ ma bao phủ toàn thế gian, và rồi sự sống sẽ chấm dứt.”Ý nghĩ đó khiến Dany lạnh người. “Giờ ta không muốn nói về chuyện đó,” cô nói. “Tại nơi đẹp như thế này, ta không muốn nghĩ tới những điều chết chóc.”“Tuân lệnh, khaleesi,” Ser Jorah kính cẩn nói.Cô nghe thấy tiếng người và ngoái đầu lại. Cô và Mormont đã tách xa đoàn người, và giờ những người khác đang phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-vuong-quyen/2411127/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.