"Này, này, cậu không sao...ôi, thiếu gia..." Bên tai dường như có người đang nói chuyện.
Ánh mặt trời chói mắt chiếu lên mặt, trên gương mặt đau rát, Sa Đường gắt gao nhíu mày, mí mắt rung động, sau nhiều lần giãy dụa cuối cùng cũng gặp lại ánh sáng.
Cảnh tượng lọt vào mắt thì lại khiến anh sững sờ tại chỗ.
Đêm qua đủ loại, ở trong đầu anh giống như một thước phim từ từ hiện lên.
" Thiếu gia, cậu tỉnh rồi!"
Theo thanh âm nhìn sang phải, là một người phụ nữ trung niên, mặt mày thân thiện, nhìn thập phần thân thiết.
Dường như nhìn ra Sa Đường đang mê mang, người phụ nữ kia cười nói: "Hôm qua cậu ngất xỉu ở cửa nhà, làm cho chúng tôi vô cùng sợ hãi, hiện tại cảm giác như thế nào? "
Sa Đường lắc đầu, anh muốn ngồi dậy, cảm giác nằm nói chuyện thật sự là không được tự nhiên, lại trong nháy mắt động tác cứng đờ, đau đớn nóng bỏng giống như dây mây có gai từng chút từng chút đánh vào lưng anh.
Người phụ nữ vội vàng đè lên vai anh, liên tục nói: "Đừng nhúc nhích, cậu không cần phải nhúc nhích, trên người cậu chỗ nào cũng có các vết thương, bác sĩ nói tốt nhất phải tĩnh dưỡng một vài ngày."
Bất đắc dĩ nằm xuống, Sa Đường sờ sờ trên người, anh ra ngoài mặc áo khoác lông thú, hiện tại sờ lên cảm giác rất trơn trượt, hẳn là loại lụa, hiển nhiên quần áo đã bị thay đổi.
"Cái kia, không biết nên xưng hô như thế nào, còn có quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-vo-han-dang-trong-thu-nghiem/2524675/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.