Ngoài cửa lại vang lên những tiếng bước chân nhỏ, dường như là có gái kia đã rời đi. Sa Đường thở phào nhẹ nhõm, do dự một chút, nhặt mảnh giấy nhỏ ở cửa lên chuẩn bị ném vào trong sầy rác, ai ngờ mảnh giấy kia ở đầu ngón tay anh vừa mới tiếp xúc, liền nhảy ra ngọn lửa màu tím, bên trong phản chiếu ra một khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, giống như mèo đêm kêu gào một tiếng, sau đó hóa thành bột mịn.
Biến cố bất thình lình khiến Sa Đường thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất, anh cố gắng ổn định tâm thần, nhìn về phía đầu ngón tay của mình, nơi đó xuất hiện một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, giống như giọt máu bị kim đâm trúng, nếu không nhìn kỹ cũng sẽ bỏ qua.
Anh cố gắng dùng móng tay cọ xát, không có bất kỳ biến hóa nào, không đau không ngứa, nhưng điều này cũng không thể làm cho anh an tâm, sợ hãi không biết mới khiến lòng người hoảng hốt, chuyện đáng sợ nhất không phải là ngươi ở đầu giường nhìn thấy một con nhện lông lớn, mà là ngươi chớp mắt, nhện liền biến mất.
Anh hiện tại chính là loại cảm giác này, thậm chí cảm thấy càng dọa người, bởi vì kinh khủng của thế giới này không đơn giản như một con nhện.
Tìm được tờ giấy bản thảo trên đài sách, Sa Đường muốn đem bột phấn màu đen sau khi thiêu đốt kia đẩy ra khỏi khe cửa, không biết "người" bên ngoài còn ở đây hay không, dù sao lúc này bảo anh mở cửa, anh tuyệt đối không vui, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-vo-han-dang-trong-thu-nghiem/2524631/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.