Người đàn ông c0iáo khoác ra, đi trở lại phòng ngủ và đứng trước gương, anh ta c0itóc ra, mái tóc mảnh mai dính vào má và trượt xuống, kết hợp với khuôn mặt hung hăng, có một vẻ đẹp mềm mại và anh hùng.
Sa Đường rón rén từ dưới bàn làm việc chui ra, câu chuyện như anh nghĩ, Thẩm Phù Tuyết tham lam sắc đẹp của Trần Đạo, quả nhiên là một tập hợp cẩu huyết, nghe được tiếng đàn ông trở về phòng ngủ, cậu chuẩn bị lặng yên không một tiếng động rời khỏi phòng nghỉ này, đi thăm dò thế giới bên ngoài.
"Rắc rắc"
Tiếng khóa cửa không thể nghe thấy vang lên, lập tức là thanh âm trầm thấp khàn khàn của nam nhân, không biết có phải ảo giác Sa Đường tựa hồ còn nghe ra vài phần sung sướng từ trong đó hay không, "Sao cô lại trở về..." Người đàn ông dừng một chút, sau đó chậm rãi phun ra cái tên kia, "Thẩm Phù Tuyết"
Sa Đường có chút sững sờ, không biết nên xoay người say hello, hay là đoạt cửa chạy trốn, một người đối mặt với cửa, một người dựa vào cửa phòng ngủ, hai người cứ như vậy giằng co.
Không biết qua bao lâu, phía sau vang lên tiếng bước chân, da đầu Sa Đường nổ tung, từ vị trí của anh đến khi chạy ra ngoài, chỉ là khoảng cách vài bước, nhưng mà tay anh vừa mới bắt được cửa, anh cũng bị bắt, tay người đàn ông rất nóng, cách quần áo dán lên da.
"Không phải là chính cô muốn trở về sao, cô hiện tại chạy cái gì?" Bóng dáng trầm thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-vo-han-dang-trong-thu-nghiem/2524592/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.