Mèo hoang màu vàng bị Âm Thần Tô Bằng nhập thể kia, nhanh nhẹn từ trong cửa sổ nhảy ra ngoài, một đường chạy thẳng, muốn chạy đến phủ thứ sử.
Lúc này, ở gần phủ thứ sử, đều là binh sĩ mặc giáp đỏ, những binh sĩ này ở hình thành trạm gác bên cạnh phủ thứ sử, bảo vệ phủ thứ sử giống như một cái thùng sắt.
Có điều, loại phòng vệ này, chỉ là phòng người, ai cũng không hề để ý đến một con mèo.
Con mèo hoang màu vàng này tìm được một gốc cây đa ở gần bên phủ thứ sử, sau đó nhảy mấy cái lẻn lên trên cây, theo ngọn cây đi vào bên tường, tung người nhảy vào bên trong.
Mèo hoang màu vàng này sau khi vào trong phủ thứ sử, phòng ngự bên trong trở nên không nghiêm ngặt như vậy.
Có điều con mèo màu vàng này nheo mắt lại, cảm quan nhạy cảm của nó phát hiện, góc tối trong phủ thứ sử, có vài luồng khí tức đang che giấu sự tồn tại của mình.
Mèo hoang bị Tô Bằng nhập vào thân thể, không ồn không quấy, cứ như vậy lặng lẽ vào bên trong nhanh chóng chạy qua.
Rất nhanh, con mèo hoang này chạy tới một vị trí theo kiến trúc học mà nói, có lẽ là phòng khách.
Quả nhiên, khi mèo hoang màu vàng chạy đến nơi này, chợt nghe thấy bên trong có người đang nói chuyện.
Không biết có phải bởi vì cảm thấy trong phủ thứ sử phòng ngự đã đủ nghiêm ngặt, sẽ không có ai tiến vào hay không, hay là cảm thấy trước cửa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250178/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.