Thấy cánh tay của Phong Thiếu chuẩn bị chộp tới mình, Tô Bằng hừ lạnh một tiếng, vươn bàn tay ra giống như đánh đàn tỳ bà gảy liên tục hai lần.
Phong Thiếu dường như có luyện tập qua công phu trên tay, thủ pháp cũng biến đổi, tránh thoát cái phẩy tay lần đầu tiên của Tô Bằng, nhưng lại không tránh thoát được lần thứ hai, bị gảy trúng mạch môn.
Lập tức, một cỗ nội lực như lửa nóng xông lên, Phong Thiếu cảm giác cổ tay mình tê rần, trên tay sinh ra cảm giác như bốc cháy, dường như có chút tê dại.
Mà còn Tô Bằng thì đưa tay, chộp vào cổ của hắn bắt lại.
Phong Thiếu tránh né, nhưng không tránh thoát được bị động tác tay biến ảo của Tô Bằng bắt được bả vai.
“Ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết đây chính là chỗ của Hội Trân Bảo chúng ta, để bảo vệ buổi đấu giá được tiến hành bình thường, chúng ta chuẩn bị không ít cao thủ, dám ra tay với ta lập tức sẽ có người cho ngươi chết không có chỗ chôn!"
Phong Thiếu thấy Tô Bằng giữ chặt bả vai của mình, thân thể cứng đờ không dám động, hắn vừa rồi mơ hồ cảm giác được đẳng cấp nội lực của Tô Bằng hẳn là cao hơn mình không ít, nếu như đối phương mạnh mẽ công kích mình, thì đã có thể vỗ vào trên đầu hắn, đến lúc đó hắn không chết cũng biến thành kẻ ngốc.
Tô Bằng cũng cảm giác được nội lực của Phong Thiếu, đẳng cấp cũng không thấp, ít nhất là đẳng cấp màu vàng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250156/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.