Không biết có phải do một cước Tô Bằng đạp bay xe mô tô nặng mấy trăm cân và người trên xe khiến cho mọi người hoảng sợ, hay là những người này cũng không ngờ rằng có người đột nhiên gây rối, lúc này bầu không khí bỗng nhiên nghiêm trọng, chỉ có âm thanh máy nổ.
Sau hồi lâu, thanh niên da trắng bị đốt nửa bên mặt kia, mới kịp phản ứng, hướng về phía Tô Bằng quát:
“Ngươi là ai?”
“Ta là ai? Dựa vào cái gì ta phải nói cho ngươi biết?”
Tô Bằng giễu cợt cười một tiếng, dùng tiếng Anh nói với thanh niên da trắng bị nướng nửa bên mặt kia, sau đó dùng ngón tay chỉ vào bốn thiếu niên đang bị bao vây, nói:
“Nhóc phóng lửa, nhóc tóc đen, nhóc da trắng, còn cả nhóc xỏ khuyên kia nữa, bốn người này đụng hư xe của ta, ta muốn đưa bọn chúng đi gặp cảnh sát, mặc kệ ngươi lai lịch thế nào, đều lui hết cho ta, để ta mang bọn chúng đến gặp cảnh sát rồi nói.”
“Mẹ nó!”
Nghe Tô Bằng nói như thế, thanh niên da trắng bị nướng mặt lập tức phẫn nộ.
Hắn tên là Áo Đặc, là con trai của lão đại một bang phái ở Canberra, bởi vì tổ chức buôn bán ma túy trong khu vực đại học Canberra, cho nên trong bang phái xem như cũng có địa vị không nhỏ.
Chỉ là hắn cảm thấy lợi nhuận quá thấp, luôn luôn dự định tiếp xúc một vài 'món hàng' tiêu chuẩn cao hơn, kiếm tiền càng nhiều hơn, nhưng lại bị cha mình cùng các tiền bối trong bang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250130/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.