Tô Bằng huy kiếm, giết chết một người của Hội Phong Dương.
Trong nháy mắt, không biết vì sao, trong lòng Tô Bằng vô cùng bình tĩnh.
Dường như một kiếm này, chỉ là luyện tập bình thường, kẻ địch bị giết chết giống như là một con gà con vịt mà thôi.
Không... Có lẽ, vào thời khắc này, trong mắt Tô Bằng, tánh mạng con người chẳng qua chỉ là mấy con côn trùng.
Bình tĩnh giết chết những người này, nhìn những mạng người này đang dần biến mất, khóe miệng Tô Bằng thế nhưng lại không tự chủ treo lên một nụ cười lạnh lùng.
Hắn thi triển thân pháp Thần Hành Bách Biến, xông vào bên trong đám người giang hồ của Hội Phong Dương.
Lúc này nghênh tiếp hắn, là đạo nhân mù một mắt kia, đạo nhân này, thần sắc hơi có vẻ bối rối, nhưng mà binh khí trong tay cũng không có chậm, đâm tới Tô Bằng.
Tô Bằng thi triển kiếm pháp bán thức, ngăn lại bảo kiếm trong tay người này.
Hai mắt màu đỏ quỷ dị của Tô Bằng nhìn thẳng vào đạo sĩ chột mắt này.
“Không được... Kiếm pháp Bán thức quá nhẹ nhàng..."
Trong lòng Tô Bằng bỗng nhiên tuôn ra loại ý nghĩ này.
"Dùng một chiêu trong kiếm pháp bán thức không ổn... Không được... Như thế nào mới có thể chặt đứt cổ của hắn chứ?"
“Kiếm pháp Bán thức quá nhẹ nhàng... Ừm? Ta hình như còn có một loại kiếm pháp khác..."
Ý thức lúc này của Tô Bằng giống như là đã tiến vào một loại trạng thái kỳ dị, hắn dường như toàn bộ tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250101/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.