“Hửm?”
Nghe thấy những lời này, bọn người Tô Bằng đều sửng sốt một chút.
Người của hội Tòng Cổ, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, nhưng càng có vẻ thận trọng hơn, giống như đề nghị này lập tức sẽ trở thành sự thật.
“Chuyện gì vậy?”
Tô Bằng lúc này, quét mắt nhìn huynh đệ Bao thị đã khôi phục đôi chút, dùng ánh mắt nhìn về phía bọn họ.
Huynh đệ Bao thị hội ý, một người nói:
“Người của hai bang hội Tòng Cổ và hội Thiên Song trước đó có thể đã đạt được thỏa thuận, nhân lúc người của hội Phong Dương chúng ta tiến đến ít người, trước tiên giết sạch chúng ta, sau đó hai bang hội bọn họ lại tiến hành quyết đấu, tranh giành đến thắng lợi cuối cùng... Liễu Không hòa thượng và Phương Kinh Minh bị bọn họ đánh tan tác, người khác truy đuổi hai người bọn họ, chúng ta bị bọn chúng đuổi giết đến đây.”
“Ha ha, nơi này tình hình thay đổi trong nháy mắt chúng ta mặc dù cùng hội Tòng Cổ tạm thời đạt được thỏa thuận, nhưng chỉ là tạm thời, bây giờ hội Phong Dương ngươi và nhân số của chúng ta chiếm ưu thế, không bằng giết hết những người của hội Tòng Cổ này trước, sau đó chúng ta lại quyết đấu thế nào hả?”
Vẫn là người có gương mặt hẹp dài kia, lại mở miệng nói.
Lúc này, mấy người hội Tòng Cổ, cũng nhịn không được nữa, một người trong đó cao giọng quát:
“Đi!”
Nói xong, hắn vung tay lên, phất ra một mảnh ngân tinh, bọn người Tô Bằng vội dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250069/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.