Bọn người Tô Bằng, đầu tiên ngồi taxi đi đến khách sạn gần sân bay Brandenburg.
Tìm một khách sạn bốn sao gần đó, Tô Bằng cũng biết được một ít tiếng Đức, ở trước quầy phục vụ dùng hộ chiếu giả đặt hai phòng.
Trên người bọn Lý Mục, ngoại trừ nhân dân tệ, còn có không ít tiền Euro đổi từ chợ đêm, tiền Úc và USD, tiền trả taxi và tiền ở khách sạn coi như cũng đủ.
...
Trong phòng, bọn người Lý Mục đang ăn cơm tối Tô Bằng gọi tới, trên máy bay mặc dù cũng cung cấp đồ ăn Trung Quốc, nhưng đều không thỏa mãn được dạ dày của mấy vị hán tử này, Tô Bằng gọi điện cho phục vụ phòng gọi không ít đồ ăn, phần lớn là một chút thịt, còn có rau dưa hoa quả salad.
Có điều bản thân Tô Bằng lại không ăn cơm, hắn gọi điện cho Lão Lang bảo hắn cho mình số điện thoại của người liên lạc ở Đông Đức.
“Werbistdu?”
Gọi điện thoại xong, bên kia truyền tới giọng nói của nam nhân trung niên nói tiếng Đức.
Tiếng Đức của Tô Bằng bình thường, chỉ có thể đối thoại bình thường, nhưng trình độ này không làm khó được hắn, hắn dùng tiếng Đức nói:
“Chúng ta là khách du lịch Trung Quốc đến, 'Lang' có lẽ đã thông báo với các ngươi. Là những người khách đang rắc rối...”
Nghe Tô Bằng nói, nam nhân bên đầu dây kia dùng tiếng Đức trả lời:
“Các ngươi đang ở đâu?”
Tô Bằng suy nghĩ một chút, cảm thấy khả năng những người này gây bất lợi cho tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3250033/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.