Tạ An cũng không thi triển khinh công, chỉ là đi rất nhanh ở phía trước, bọn người Tô Bằng bọn người Tô Bằng cũng vượt đến, không bao lâu đã cùng hắn đi tới một xa đạo (đường dành cho xe chạy) trong rừng.
Đi đến nơi đây, Tạ An dừng bước lại, nói:
“Nơi này chính là con đường phải qua nếu muốn đến Cổ Kiếm Sơn Trang, dạ quan đạo từ thành Tô Dương đến quận Giang Ninh, cách Cổ Kiếm Sơn Trang khoảng hai mươi lăm dặm, những người đó, nhất định sẽ đi qua nơi này, chúng ta có thể phục kích ở chung quanh đây."
Tô Bằng nhìn địa thế chung quanh một chút, hai bên xa đạo này đều là cánh rừng, không tính quá rậm rạp nhưng phía sau cây vẫn có thể che giấu mọi người.
“Vậy ở chỗ này đi... Tạ An, ngươi nhận được chiếc xe chở người của bọn họ không? Không nên bắt nhầm người."
Tô Bằng nói với Tạ An, Tạ An gật đầu, nói:
“Người của những Cổ Kiếm Sơn Trang dù có hóa thành tro ta cũng nhận ra được."
Bọn người Tôn Thế Giai, Quý Minh ở phía sau, nghe Tạ An nói như thế, cũng gật đầu, đều tự tìm chỗ ẩn thân của riêng mình, núp ở trong rừng.
Mọi người chờ đợi một thời gian ngắn, giữa chừng có hai chiếc xe ngựa đi qua, nhưng lại là thương nhân bình thường, vẫn chưa thấy được người của Cổ Kiếm Sơn Trang.
Ngay khi Ngụy Sơn cùng với Hoàng Yến Quân đợi chờ có chút không kiên nhẫn nữa rồi thì đột nhiên Tạ An huýt nhẹ một tiếng như chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3249946/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.