Khi hắn nhắc tới Thích Đạo Tín thì Phó Dịch bất giác nhíu mày.
“Nếu gặp Thích Đạo Tín…phải xem hắn có ra tay toàn lực không, nếu toàn lực thì có lẽ đến cơ hội rút kiếm ngươi cũng không có.”
Phó Dịch nghĩ một chút, đáp.
Nghe thế, Tô Bằng bất giác trùng xuống, Phó Dịch đánh giá nghe khá đau lòng, võ công hiện tại của Tô Bằng hắn hiện tại trước mắt Thích Đạo Tín cũng không có cơ hội sao?
“Nhưng ngươi cũng không cần phải tự ti, Thích Đạo Tín đã hơn ba mươi, mà ngươi thì chắc cũng chỉ hai mươi, đến khi hơn ba mươi võ công ngươi chưa chắc đã không bằng Thích Đạo Tín. Kiếm pháp và khinh công của ngươi đều là hiếm thấy trên giang hồ. Hiện tại ngươi tu hành còn chưa lâu, khi tu hành tới cao thâm thì sẽ không thua Thích Đạo Tín bao nhiêu.”
Phó Dịch có lẽ thấy mình nói hơi nặng nên cổ vũ Tô Bằng, nhưng cũng không phải nói bừa. Tô Bằng chưa thể hiện nội lực nhưng kiếm pháp và khinh công của hắn thật sự khiến Phó Dịch đánh giá cao.
Tô Bằng gật đầu, bán thức kiếm pháp và thân pháp Thần Hành Bách Biến của hắn, một là cấp ám kim, một là cấp hoàng kim, nội công cũng là ám kim. Còn Thích Đạo Tín không tới mức có võ công cấp kim cương chứ? Cùng lắm là một thân công pháp cấp ám kim, chưa biết chừng cũng chỉ là công pháp hoàng kim luyện tới cao thâm.
“Như vậy Tô Bằng cũng hiểu đại khái về thực lực của mình, đa tạ Phó tiên sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3249918/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.