Sau khi ăn cơm xong, đương nhiên có tạp dịch thu dọn những cơm thừa canh cạn này, bọn người Tô Bằng, đều tự lui đi.
Tô Bằng trở về tiểu trúc lâu của mình, xem sách một hồi, thấy chuyện gì đó, bèn logout.
Đăng xuất khỏi trò chơi, Tô Bằng bước ra khỏi khoang trò chơi, từ trên máy móc đi xuống, hoạt động gân cốt cơ thể một chút, lúc vừa mới chuẩn bị rời khỏi, cửa đột nhiên mở ra, Tô Bằng ngẩng đầu, chỉ thấy Lôi Minh đi vào.
“Lôi tổ trưởng.”
Tô Bằng lên tiếng chào hỏi, Lôi Minh khẽ gật đầu, hỏi:
“Nhiệm vụ của ngươi tiến hành đến đâu rồi?”
“Chỉ còn lại giai đoạn kết thúc công việc.”
Tô Bằng trả lời lại cho Lôi Minh, Lôi Minh ừ một tiếng, nói:
“Sắp kiểm tra cuối tháng rồi, ngươi không nên kéo dài tiến độ quá nhiều.”
“Ừm, không sao đâu.”
Tô Bằng khẽ gật đầu, tạm biệt bỏ đi, lúc sắp đi, nhìn thấy Lôi Minh tìm kiếm máy móc, dường như chuẩn bị đăng nhập vào trò chơi.
“Hắn không đăng nhập ở tổ Dũng Sĩ, đến nơi đây đăng nhập làm gì?”
Trong lòng Tô Bằng có chút nghi hoặc, có điều lúc này cũng không phải lúc tìm hiểu kỹ càng do đó Tô Bằng rời khỏi phòng log in.
Ăn một bữa tối ở nhà ăn, Tô Bằng trở về phòng của mình, suy nghĩ lại chuyện của hôm nay, cảm giác thật sự giống như đang nằm mơ.
“Ngày hôm qua ta đúng là quá mê muội, không ngờ lại bị trò chơi ảnh hưởng đến mức độ đó... Có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tu-vong-luan-hoi/3249903/chuong-46-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.