Áp lực công ty rồi lại đến áp lực gia đình đè nặng lên vai Tiêu Hà anh thực sự rất mệt mỏi khi nghe hai chữ “kết hôn” Tiêu Hà nghĩ sao cứ bắt buộc phải kết hôn sống như vậy không thoải mái hơn sao
-Anh là một Chủ tịch tài giỏi tài sắc vẹn toàn nhưng riêng về đường tình duyên thì hơi lận đận. Anh quen hết cô này đến cô kia
-Người thì ham vinh hoa phú quý. Người thì ham sắc đẹp với cái gậy gỗ to của anh chả có ai là yêu anh thật lòng hết
-Mà muốn lấy vợ còn phải lấy theo tiêu chí của gia đình : “Hiền Thục Nết Na-Có Tài Có Sắc Có Kinh Nghiệm Giường Chiếu”
-Người như thế kiếm ở đâu ra. Con người ai mà lại đủ được mấy cái tiêu chí quái đảng đó chứ
-Đang đi trên đường Tiêu Hà vẫn cứ đắm mình vào những suy nghĩ đó mà không chú ý đường xá. Lúc này có một chiếc xe máy chạy tới mất lái mà đâm thẳng vào xe anh
“Rầm…aaa”
“Con mẹ nó đứa nào đi mà không nhìn vậy”
-Người anh đâm phải là Lộ Châu một cô sinh viên vừa mới tốt nghiệp còn phải lận đận đi tìm việc làm . Cô là một du học sinh cô đang học tập và sinh sống tại thành phố này. Vì ở xa nhà nên cô phải tự thân kiếm sống qua ngày
“Mắt cô để đâu vậy?”
“Tôi….tôi xin lỗi thật sự tôi không cố ý”
“Cô biết con Rolls Royce này của tôi nhập từ Anh qua không…? Biết bao tiền của tôi giờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-duc/3085328/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.