“Hà à anh đừng có khắt khe với con bé quá nó cũng chỉ nhớ ba mẹ mà thôi “
“Không được việc học của nó không thể bỏ trừng sống không theo quy củ mai sau làm ăn được cái gì?”
“Em chỉ muốn về vài hôm thôi” Lộ Châu cúi gằm mặt xuống che đi đôi mắt đỏ hoe sắp rơi lệ của cô
Minh Minh thấy cô như vậy cũng ra nói đỡ
“Đúng đấy cho con bé nghỉ vài hôm về thăm ba mẹ xong con bé lại lên mà”
“Không là không em đừng có chiều hư nó. Ba mẹ nó giao nó cho anh quản lý nên việc đi lại học hành phải theo quy củ”
Lộ Châu khóc thật rồi cô thút thít đôi bàn tay đan chặt vào nhau
Cô thật sự rất nhớ nhà. Cô không muốn ở đây thêm một phút dây nào nữa. Chỉ có về nhà cô mới không bị đối xử khắt khe
“Khóc cái gì lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm . Ăn cơm xong lên phòng làm việc của anh thầy cô phản ánh dạo này tiến độ học sa sút. Nếu trên trường không nghiêm túc học như vậy thì về anh sẽ dạy kèm cho em”
“Em ghét anh”
Lộ Châu thốt ra lời nói nặng nề này sau đó bỏ đi lên phòng. Cô ôm nỗi uất hận từ trường về nhà chỉ mong anh có thể nhẹ nhàng hơn với cô một chút
Nhưng vì muốn giữ cô mà anh lại bịa ra cái việc học hành sa sút mà quản giáo cô
Lộ Châu mệt mỏi lắm rồi cô không gồng gánh nổi nữa rồi
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-duc/3085264/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.