“Tôi đưa cô về nhà”
“Cảm ơn “
Tiêu Hà bước đến chỗ Lộ Châu cô thất thần nhìn anh sau đó cũng theo anh về nhà
Hôm nay Tiêu Hà sẽ về nhà sớm anh đã cho người mang hết tài liệu về nhà
Hôm nay anh sẽ làm việc tại nhà. Lộ Châu sau khi về đến Tiêu Phủ cô cũng đi thẳng lên đến phòng mà không nói năng một câu nào
Tiêu Hà nhìn cô cứ như vậy anh càng không thấy vui trong lòng anh bây giờ đang rối như tơ không biết phải nên làm thế nào
Tình cảm anh đối với Minh Minh thực sự còn giống năm đó sao? Sao bây giờ ở gần cô anh lại thấy chống vắng như vậy
Chỉ khi anh ở gần Lộ Châu anh mới nở nụ cười? Tại sao
Lộ Châu về đến phòng cô cũng lập tức dọn đồ của mình. Hành lý của cô không nhiều chỉ có 2 cái vali và ít đồ dùng cá nhân khác
Cô gấp gọn quần áo để vào trong vali. Số tiền trong thẻ của cô cũng giúp cô có thể sống sót ở đây thêm vài năm
Hàng tháng bên công ty Tiêu Hà đều bắn cho cô khoản tiền không nhỏ đây là số tiền theo như hợp đồng ban đầu
Bây giờ Lộ Châu đã thành thạo ngôn ngữ ở đây hơn cũng có kiến thức về mảng kinh doanh nên cô quyết định trở về nước lập nghiệp tránh xa nơi u ám này ra
Tiêu Hà thì trở về phòng làm việc anh cố gắng xử lý công việc thật nhanh
Đến tầm 10 giờ chưa công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-duc/3085254/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.