Tiêu Hà được xếp ở chung phòng với Lộ Châu. Anh đã về đây được vài ngày rồi
Mọi người cũng đã dần có thiện cảm và yêu quý Tiêu Hà hơn
Anh cảm thấy rất vui tuy bất đồng ngôn ngữ nhưng được sự yêu mến từ mọi người thì cái này rất xứng đáng
“Em nói với mẹ là anh muốn mua cho mọi người ít quà ví dụ như mọi người cần gì thì nói anh sẽ mua”
Lộ Châu cũng phiên dịch ý anh muốn nói cho ba mẹ và anh trai
Ba cô nghe anh nói vậy ông liền lắc đầu xua tay
“Con bảo thằng bé là không cần mua đâu nhà chúng ta cũng dư giả rồi”
“Em bảo là anh sẽ mua oto tặng anh trai…mua xe máy mới tặng ba mẹ”
“Con bảo thằng bé như vậy quá lãng phí không cần thiết”
Dịch qua dịch lại Lộ Châu cũng cảm thấy chán rồi. Sao hai người đàn ông này lại có chuyện để nói nhiều đến vậy
Sao lúc đầu kêu là sẽ không chấp nhận Tiêu Hà vậy mà khi anh về nước
2 người đàn ông trong gia đình lại kéo anh về đội bia rượu
Cách đây 2 hôm anh trai và ba của Lộ Châu lén kéo Tiêu Hà đi nhậu xem bóng đá
Tuy Tiêu Hà không hiểu gì nhưng lại uống rất nhiệt tình. Hậu quả là khi về nhà ba người họ lại nằm ôm nhau giữa phòng khách để ngủ
Tiêu Hà biết gia đình Lộ Châu tiếc tiền của anh nhưng Tiêu Hà vẫn làm ngơ
Hôm đó anh rủ Lộ Châu đi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-duc/3085162/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.