Gần 8 giờ tối Lãnh Nguỵ Thần về tới Tân Cảnh, vừa vào tới nhà đã có một bóng dáng quen thuộc đi tới: “Anh về rồi hả?”
Lãnh Nguỵ Thần đưa áo khoác cho cô rồi vòng tay qua eo kéo cô vào lòng mình: “Ừm”
Hai tay Diệp Sở Noãn ôm lấy thắt lưng anh: “Anh mau đi tắm đi rồi xuống ăn cơm, em đợi anh”
Nghe vậy anh buông cô ra nhíu mày nhìn đồng hồ: “Em chưa ăn sao?”
Diệp Sở Noãn lắc đầu: “Hôm nay em không đói nên muốn đợi anh về ăn cùng”
Anh mỉm cười véo má cô: “Sau này anh về muộn không cần đợi anh, bụng em yếu nên ăn uống đúng giờ”
Diệp Sở Noãn ngoan ngoãn gật đầu sau đó lại bổ xung thêm: “Nên là ông Lãnh sau này nhớ về sớm ăn cơm cùng em, ăn một mình em nuốt không trôi!”
Anh bật cười: “Được, vậy sau này anh sẽ về sớm ăn cơm cùng bà Lãnh”
Quấn quýt nhau một hồi anh mới đi lên tắm, Diệp Sở Noãn im lặng ngồi trên bàn ăn vuốt đôi môi hơi sưng của mình.
Cô chợt nhớ ra một chuyện khi nãy có bưu kiện nhưng chưa kịp mở ra xem, nhân lúc đợi anh cô lon ton chạy ra ngoài phòng khách cầm theo chiếc kéo cắt vỏ hộp.
Lúc mở ra bên trong là một đống hộp kẹo, đồ ăn vặt, cô ngạc nhiên tìm tới tên người gửi, là Trương Mẫn, bên dưới còn có một lời nhắn trên tờ note con thỏ: ‘Chị ơi! Mấy thứ này ngon lắm đó! Chị thử xem, đây đều là những thứ em thích ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/3491405/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.