Buổi chiều hôm đó Diệp Sở Noãn theo lời Diệp Kình trở về nhà đúng giờ. Cô mượn cớ về thăm mẹ rồi mang chiếc USB về cho Diệp Kình.
Tư Nguyệt vẫn đảm nhận trọng trách đi theo sau cô.
Tới cửa Diệp Sở Noãn bỗng dừng bước: “Cô có thể đi làm việc gì đó mình thích, tôi vào nói chuyện với mẹ rồi ra”
“Vâng” Trước đó Tư Nguyệt đã báo cáo lại với Lãnh Nguỵ Thần.
Vừa bước vào nhà một bóng đen cao lớn đã ập xuống, nhìn thấy Diệp Kình đứng trước mặt mình cô khẽ giật mình: “Ba…”
Diệp Kình mỉm cười gật đầu, khẽ chạm vào tóc cô Diệp Sở Noãn theo bản năng né tránh, hành động đó đã làm ba cô không vui, ông ta ghét nhất là ai dám tránh né mình: “Lên phòng sách”
Diệp Sở Noãn không dám thở mạnh, siết chặt quai túi xách rồi chầm chậm bước theo.
…….
Diệp Kình nắm trong tay chiếc USB mà không giấu nổi sự sung sướng, chỉ cần có chiếc USB này ông ta có thể bật dậy loại bỏ rào cản lớn mạnh Lãnh Nguỵ Thần.
“Chắc chắn mọi tài liệu đều ở trong này?”
Diệp Sở Noãn gật đầu: “Con sao chép toàn bộ dữ liệu trong máy tính cá nhân của anh ấy, chắc sẽ đầy đủ hơn!”
Diệp Kình lập tức cắm USB vào máy tính của mình, ngay lập tức mọi dữ liệu đều hiện lên trước mắt, càng xem Diệp Kình càng kích động, ông ta cười lớn vỗ tay.
"Được lắm! Không uổng công ba nuôi con lớn từng này! "
"Mẹ tôi đâu? " Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/1933477/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.