Bạc Thừa ngồi trên sofa cạnh chiếc giường Kingsize màu trắng trong phòng ngủ nhìn Elly đang ngủ say, tâm tư anh rối loạn. 
Bác sĩ nói không sai chỉ cần một chút vụn vặt của chuyện đó cũng có thể khiến Elly nhớ lại toàn bộ. 
Điện thoại bên hông rung nhẹ, anh đứng dậy đi ra ngoài ban công đóng cửa lại: “Nói đi” 
“Bạc thiếu! Hắn ta hiện chưa có bất cứ hành động nào” 
“Theo sát” 
“Vâng!” 
Sau khi cúp máy Bạc Thừa lôi từ trong túi ra một bao thuốc, ngậm một điếu nhưng lại không châm lửa. Ánh mắt nhìn về phía xa, bên ngoài tối đen như mực, chỉ có ánh trăng rực rỡ to tròn trên cao, đêm đó trăng cũng tròn như vậy. 
Nghĩ một lát Bạc Thừa lấy máy gọi tới cho Lãnh Nguỵ Thần. 
Bên kia là 4 giờ sáng, điện thoại trên tủ chợt kêu Lãnh Nguỵ Thần mở mắt với lấy điện thoại lập tức tắt đi. Diệp Sở Noãn trong ngực anh khẽ cựa rồi lại chìm vào giấc ngủ. Liếc nhìn người gọi anh từ từ gỡ tay cô ra nhẹ nhàng xuống giường ra khỏi phòng. Tới phòng khách anh mới gọi lại. 
Bạc Thừa: “Phá hỏng chuyện tốt của chú à?” 
“Bớt nói nhảm” 
Không biết Bạc Thừa nói gì mà sắc mặt của anh cũng dần tay đổi, nhiệt độ trong phòng khách cũng dần giảm xuống: “Ừ” 
Bạc Thừa: “Nhớ chú ý! Mấy hôm nữa anh về Đạt Thành, nhớ tiếp đón ông đây” 
Đáp lại Bạc Thừa là tiếng ngắt máy không chút tình cảm nào: “M* kiếp!” 
Vì cuộc điện thoại ấy mà 4 rưỡi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-choi-tinh-ai/1933427/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.